VỀ THĂM LẠI HẢI PHÒNG,NHỚ MÃI KỶ NIỆM XƯA
==00==
Đối với tôi(nhà giáo Nguyễn Hồng Trân) và vợ tôi(BS. Thái Lê Phương)
thì Hải Phòng là nơi có những kỷ niệm khó quên của một thời tuổi trẻ. Vợ tôi đã
học trường học sinh Miền Nam ở đây trong mấy năm liền, còn tôi thì ngày xưa,
hầu như hằng năm đều từ Hà Nội về Hải Phòng thăm bà con, bạn bè quen thân… Cũng
có nhiều lần đưa sinh viên đi thực tập tại thành phố cảng công nghiệp này, như
các nhà máy sản xuất xi măng, thủy tinh, ắc quy, đồ hộp, v.v…
Những địa danh, đường phố Hồng Bàng, Lê Lợi, dòng sông Cấm, bến phà
Bính, bến cảng, nhà ga, chợ Sắt, cầu Thượng Lý, vườn hoa Loa Kèn, hiệu sách,…
đều trở nên thân quen với chúng tôi. Nhất là quảng trường Nhà hát lớn Hải Phòng
là nơi những người miền Nam thường đến đây trong những ngày thứ Bảy, Chủ nhật
để gặp nhau chuyện trò, giao lưu cho đỡ nhớ quê nhà ở tận bên kia miền giới
tuyến cầu Hiền Lương, Quảng Trị.
Tôi còn nhớ rõ hồi đó ở Hải Phòng tôi có một số người bà con nội ngoại
như gia đình cậu mợ Lê Thanh Kỷ, Trần Thị Lan, gia đình chú Nguyễn Điển, anh
Phan Thanh Biên Thùy, cô Phan Thị Phò, Phan Phỏng… và nhiều bạn bè quen thân
như: Nguyễn Thị Lệ Minh, Nguyễn Thị Sương, Nguyễn Xuân Ninh, Nguyễn Thị Xuân
Vin, Nguyễn văn Lân, Trần Thanh Hùng… Nhất là anh Hùng đàn ghi-ta rất hay. Anh
thường rủ tôi và một số bạn trẻ nam nữ thuê đò dạo chơi trên dòng sông Cấm
trong những đêm trăng mùa hạ để cùng hát với nhau những bài tình ca lãng mạn
như những bài: Nụ cười Sơn Cước của Tô Hải, Thiên Thai của Văn Cao, Ai về sông
Tương của Thông Đạt, Sơn nữ ca của Trần Hoàn, Tình ca của Hoàng Việt… và cũng
hát thêm những bài ca ngoại quốc như: Đôi bờ, Nỗi buồn của Shopin, Nhạc chiều
của Sube…
Có rất nhiều kỷ niệm thân thương một thời tuổi trẻ tại Hải Phòng làm
sao kể hết được!...
Nguyễn Hồng Trân xin cám ơn các bạn vào xem bài này và chia sẻ…
Hà Nội,
tháng 5, năm 2016.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét