Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

            ĐÊM ĐÔNG MONG NHỚ
                         ==00==
Đêm đông lạnh, vắng em càng lạnh
Chăn gối buồn, hiu quạnh nhớ em
Chập chờn giấc ngủ không yên
Ngoài hiên lá rụng tưởng em đang về!...

Ôi, đơn độc ê chề nhung nhớ!
Nằm thao thức trăn trở tỉnh mê
Nỗi buồn man mác tái tê
Mong em sớm được trở về bên anh.
                       ==00==
Ghi chú: Bài thơ này tôi viết từ mùa đông năm 1973, khi vợ tôi là bác sĩ Thái Lê Phương đang phục vụ công tác y tế thời còn chiến tranh ở chiến trường Trị Thiên.Lúc ấy tôi đang ở Hà Nội và chúng tôi chưa có con. May sao, sau khi hòa bình thống nhất nước nhà năm 1975, vợ tôi vẫn còn sống trở về đoàn tụ được gia đình. Thời gian trôi đi nhanh quá! Thế mà đến nay đã tròn 40 năm. Tôi nhớ mãi bài thơ ấy và đưa lên trang mạng cá nhân của mình để bạn bè khắp nơi cùng chia sẻ.

Không có nhận xét nào: