Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014


             HÀ NỘI MỪNG LỄ NÔEL
                          *****
Hà nội mừng lễ Nôel,
Lung linh đường phố ánh đèn sáng trưng.
Không khí rộn rịp tưng bừng,
Già trẻ trai gái đón mừng Giáng sinh.
Nhà thờ vang tiếng cầu kinh,
Bà con công giáo nhiệt tình hân hoan.
Ước mong phúc ấm vẹn toàn,
Cả lương lẫn giáo kết đoàn ấm êm.
Cho tình dân tộc mạnh thêm,
Quê hương đất nước vững bền niềm tin.
                   Hà Nội, 24/12/2014
                           Nguyễn Hồng Trân


Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

                PHÙNG QUÁN-ANH LÍNH CỤ HỒ
                            VÀ BÀI THƠ HAY
                                  ==00==
                                       Nguyễn Hồng Trân
Nhân dịp kỷ niệm 70 năm ngày thành lập QĐND Việt Nam (22/12/1944—22/12/2014), tôi viết bài này để nhớ lại một người lính cụ Hồ năm xưa mà tôi đã từng quen biết. Đó là nhà thơ Phùng Quán.
Những anh lính cụ Hồ, có nhiều người làm văn thơ rất hay, rất giàu tình cảm và rung động tâm hồn, vì họ đã trải nghiệm thực tế cuộc đời thăng trầm trong quân ngũ sau bao năm gian lao trên chiến trường để chống quân giặc xâm lược. Sau ngày hòa bình năm 1954, nhiều anh bộ đội đã chuyển ngành sang các lĩnh vực khác nhau để tiếp tục phục vụ Tổ quốc và dân tộc. Dù họ ở ngành nào thì mạch nước ngầm của tâm hồn văn nghệ của họ vẫn không ngừng tuôn trào trong cuộc sống thực tại. Và thơ của họ có những bài đã thấm sâu vào tim gan người đọc và cứ tồn tại mãi theo thời gian một cách bền vững như những dòng sông, dãy núi trên đất mẹ Việt Nam anh hùng. Một trong những bài thơ có ý nghĩa triết lý sâu sắc như thế là bài thơ “LỜI MẸ DẶN” của Phùng Quán.
Bài thơ này rất hay và đã được nhiều nhà văn, nhà thơ đã bình luận kỹ càng trên các trang báo chí trong mấy chục năm qua. Tôi rất thích bài này và đã học thuộc lòng từ khi tôi ra học ở Hà Nội từ năm 1957. Hồi ấy, tôi được quen biết anh Phùng Quán ở câu lạc bộ Thống nhất (sát bờ hồ Hoàn Kiếm).
Sau đây tôi xin đưa lên bài thơ đó để các bạn xem và tự mình suy nghĩ rồi chia sẻ nỗi niềm cùng tác giả.

         LỜI MẸ DẶN
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc:
- Con ơi! trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.
- Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
         - Bé yêu những người chân thật...
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vờị
In lên vết son đỏ chóị
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi dây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ
Tôi muốn làm nhà văn chân thật, chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
                                Phùng Quán (st 1957)

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

LẦN ĐẦU TIÊN CHÚNG TÔI RA ĐẢO PHÚ QUỐC
                                 ==00==
                                       Nguyễn Hồng Trân
Vào đầu tuần tháng 12 vừa rồi, chúng tôi có dịp đi thăm bà con ruột thịt ở Bà Rịa-Vũng Tàu và thành phố Hồ Chí Minh, nên cũng tranh thủ ra đảo Phú Quốc tham quan du lịch một chuyến cho biết vùng đảo này.
Chúng tôi bay chuyến bay từ tp.HCM ra đảo Phú Quốc chỉ trong 35 phút. Hôm ấy thời tiết tốt. Người ngồi trên máy bay đang bay yên bình như ngồi trong phòng nhà, không có một chút lắc lư, rung động mạnh nào cả.
Khi tàu bay sắp hạ cánh, chúng tôi nhìn xuống hòn đảo thật là đẹp. Núi đồi, sông suối, nhà cửa và đường sá hiện rõ dần giữa biển trời trong xanh mát mẻ. Tàu bay giảm tốc độ rồi hạ cánh nhẹ nhàng xuống sân bay Quốc tế Phú Quốc. Xe của Khách sạn Anh Thi đón chúng tôi về nhận phòng ở. Chúng tôi ở phòng cuối tầng hai có cửa kính nhìn ra biển trông cảnh nước xanh, sóng vỗ nhẹ nhàng, thuyền tàu vào ra tới tấp, thật rộn ràng sinh động cả buổi sáng sớm cho đến lúc chiều tà...
Khách sạn Anh Thi chúng tôi đang nghỉ là trên đường Trần Hưng Đạo. Đây là con đường chính kéo dài dọc các sườn đồi của đảo. Trên đảo Phú Quốc dài và có  ngọn núi cao như Núi Chùa với độ cao 603 mét, núi Rồng dài 10 km, núi Hàm Ninh dài gần 30 km. Ban ngày chúng tôi đi tham quan một số danh lam của đảo như: Làng Chài Hàm Ninh, Suối Tranh, Bãi Sao… Đến địa điểm nào cũng thấy khách du lịch nội địa và ngoại quốc đông đúc ngắm nhìn cảnh vật rồi chụp ảnh, quay phim và vui cười thích thú. Cũng không phải ở đảo Phú Quốc có gì đẹp đẽ hấp dẫn hơn ở nơi khác mà vì đây là một hòn đảo lớn ở phía Đông Nam Việt Nam tại một vị trí đắc địa chiến lược. Phú Quốc có hơn 12 nghìn dân. Diện tích đảo này là 593km2 (bằng cả nước Singapore), nhưng Singapore thì thiếu nguồn nước ngọt, họ phải mua nước ngọt của Malaysia dẫn đường ống về, còn ở đảo Phú Quốc của Việt Nam chúng ta thì có 5 con sông, con suối và hồ nước ngọt Dương Đông. Do đó, nước ngọt cho cả huyện đảo này sử dụng qua nước máy thoải mái.
Tại Phú Quốc có 10 đơn vị hành chính, trong đó có 2 Thị trấn: Dương Đông và An Thới, có 8 xã: 1.Cửa Can, 2.Giành Dầu, 3.Bãi Thơ, 4.Hàm Ninh, 5.Cửa Dương, 6.Dương Tơ, 7.Thổ Châu và 8.Hòn Thơm. Hầu hết các xã này nằm phía Nam đảo Phú Quốc, gần thị trấn An Thới.Còn phía Bắc đảo PQ thì có đền thờ vị anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực, khu rừng nguyên sinh quốc gia, và khu du lịch nghỉ dưỡng Vinpearl rất đẹp, là nơi vừa rồi tổ chức thi hoa hậu VN năm 2014.
Công ty du lịch ở Phú Quốc ban ngày đưa xe chở chúng tôi đi tham quan các nơi. Trên chuyến xe 16 chỗ ngồi với ba nhóm người, hai nhóm người Việt và một nhóm người Italia. Chúng tôi có đến thăm nhà tù Phú Quốc, xí nghiệp sản xuất nước mắm PQ, công ty nuôi trai lấy ngọc, vườn hồ tiêu xứ đảo, công ty sản xuất rượu sim v.v…
Khi vào thăm nhà tù PQ, mọi người rất xúc động khi nhìn thấy khu giam giữ tù nhân trong 13 trại giam dài chật hẹp, mái lợp bằng tôn về mùa hè rất nóng. Có mấy “chuồng cọp” ngoài trời, một chuồng sắt đóng kín. Chung quanh nhà tù này bị bao bọc bốn lớp hàng rào cao và giữa là vòng dây thép gai dày đặc, bốn phía đều có lính canh giữ với chó Bec-Rê. Bốn góc khu nhà tù có 4 tháp canh, đèn pha quét sáng liên tục.Mỗi tháp có lính đứng sát bên khẩu súng đại liên 12 ly/7, chờ nổ súng khi nghi ngờ có người vượt ngục. Trong phòng Bảo tàng nhà tù PQ có ghi danh sách những tử tù chính trị quê quán ở nhiều vùng trên ba miền đất nước ta. Chúng tôi đến thắp nhang tưởng niệm và tri ân những chiến sĩ cách mạng bị giặc thù tra tấn dã man và đã hy sinh trong tù trong thời giặc Pháp và giặc Mỹ chiếm đóng.
Sau một tiếng tham quan nhà tù, chúng tôi đến xí nghiệp sản xuất nước mắm PQ xuất khẩu nổi tiếng với độ đạm rất cao 45 độ. Đây là cơ sở sản xuất nước mắm gia truyền từ xưa có tiếng của ông Sơn Tỷ(con trai cụ Phụng Hùng mà ngư dân PQ thường gọi là “quỷ biển”, vì mỗi lần ra biển đánh cá cơm là thuyền của cụ Hùng rất nhanh chóng đầy ắp cá cơm). Cá cơm là loài cá làm nước mắm rất ngon.Nước mắm PQ làm từ loài cá cơm vùng biển quanh đảo PQ có hương vị thơm ngon đặc biệt. Trong xưởng làm nước mắm này, người ta đặt những chiếc thùng gỗ tròn rất lớn có ướp đầy từng lớp cá cơm với muối rồi đóng kín. Sau 2 năm thì được mở vòi tháo nước mắm ra chảy theo đường ống đến bể chứa. Tiếp đó cán bộ chuyên nghiệp lo xử lý kỹ thuật, kiểm nghiệm chất lượng sản phẩm rồi đóng chai xuất xưởng. Phải nói rằng, quy trình sản xuất nước mắm PQ hiện nay rất bảo đảm an toàn thực phẩm và được khách hàng trong và ngoài nước tin cậy đặt hàng mua rất nhiều. Nhưng tiếc rằng, nguồn cá cơm tại PQ không đủ để cho xí nghiệp thực hiện sản xuất một khối lượng lớn để cung cấp cho thị trường. Do đó phải mua thêm cá cơm ở những vùng biển lân cận mới bảo đảm đủ lượng để sản xuất nước mắm.
Sau khi xem xong xí nghiệp sản xuất nước mắm, chúng tôi đến 2 trang trại nuôi trai biển để lấy ngọc. Các trang trại này đều do chuyên gia nước ngoài Nhật Bản và Australia tư vấn kỹ thuật và kinh nghiệm. Khi khách du lịch đến, họ trình bày cách nuôi trai trong các lồng đặt ngoài biển gần đảo. Họ lấy ra con trai đã được cấy hạt cát mầm chất trai xà cừ vào trong thân trai và đã nuôi 2 năm,  họ lấy dao cắt con trai đang sống đó ra và lấy kẹp gắp hòn ngọc bỏ ra trên đĩa cho mọi người xem. Người đứng xung quanh nhìn thấy viên ngọc rất đẹp mà đem lòng khâm phục những bậc cổ nhân trước đây đã sáng tạo ra cách làm giàu từ con trai biển. Ngay tại công ty này có cửa hàng trưng bày các loại trang sức bằng những chuỗi ngọc trai với nhiều màu sắc rất tinh xảo, đẹp đẽ. Có những chuỗi ngọc trai quý hiếm với giá lên tới hàng trăm triệu đồng.
 Sau khi xem xong cửa hàng trưng bày ngọc trai, chúng tôi lên xe chạy đến thăm vườn hồ tiêu đặc sản chất cay gia vị ở PQ. Hồ tiêu ở đây có vị cay thơm, ít nồng. Nhà hàng tiêu ở đây có bán các loại tiêu xanh, tiêu chín sấy khô. Tiêu xanh sấy khô thành tiêu màu đen, còn tiêu chín đỏ, họ làm lóc vỏ, sấy khô thành tiêu sọ có màu trắng đục. Tiêu sọ rất cay và có mùi thơm lâu. Nhiều người thích mua tiêu sọ này về làm quà gia vị cho bà con, bạn bè.
Trời về chiều, những đám mây trắng đang nhởn nhơ bay trên những đỉnh núi của đảo. Xe du lịch chở chúng tôi chạy băng băng con đường nhựa tới bên sườn đồi có công ty chế biến rượu sim PQ. Loại mật sim, rượu sim là đặc sản có thương hiệu nổi tiếng mà nhiều người gần xa đã biết. Cửa hàng rượu này đã rót sẵn ra các cốc ly nhỏ từng loại cho khách tham quan nếm thử. Tôi cũng nếm thử cho biết mùi vị ra sao mà nhiều người bạn của tôi trước đây đã từng mua về dùng các thứ rượu này và đều khen ngon.
Đúng là mật sim, rượu sim ngon thật! Chúng tôi và nhiều người rất ưa thích mua loại mật sim và rượu sim này về dùng. Chúng tôi còn tranh thủ ra xem vườn đồi  sim của công ty. Hoa sim tím nở rộ khắp vườn trông rất đẹp mắt. Người hướng dẫn viên du lịch nói rằng, đây là vườn sim có tính chất tương trưng để cho du khách biết cây sim, hoa trái sim mà thôi, còn đến mùa sim chín  thì công ty phải đi thu mua trái sim chín từ trong dân ở các vùng đồi núi nhiều sim. Khi nghe như vậy và nhìn cảnh vườn sim làm cho tôi càng nhớ lại đồi hoa sim tím vùng quê nội tôi ở thôn Phú Long, Hải Phú, Hải Lăng, Quảng Trị, mà nơi đây thời niên thiếu của tôi đã từng rủ nhau lên đồi hoa sim chơi vui, rồi đến mùa sim chín lại cùng nhau đi lên đồi hái sim ăn cho thỏa thuê rồi mang về cho người ở nhà thưởng thức hương vị trái quả của núi rừng. Khi hồi tưởng đến đay, tôi bỗng thầm nghĩ rằng, có lẽ tôi nên viết thư về cho ông Trưởng làng tôi tìm cách học hỏi chế biến mật sim, rượu sim để kinh doanh phục vụ cho du khách thường xuyên đến hành hương tại Thánh địa La Vang(sát làng tôi) thì sẽ được phát triển.
Buổi tối, chúng tôi đi dạo dọc bờ biển và ngắm cảnh chiều tà, hoàng hôn buông dần xuống biển. Sau đó ghé vào đường phố “Chợ đêm” Dinh Cậu nằm gần bờ biển. Khoảng 8 giờ tối là chợ đêm này bắt đầu đông đúc du khách đến mua sắm các đồ vật hải sản để lưu niệm. Đặc biệt là các hàng ăn với các món ăn hải sản tươi ngon ở biển PQ như mực, cua, ghẹ, tôm hùm, cá bớp, cá thu v,v… Tôm cá mực bơi lội trong các chậu thủy tinh, du khách cứ thỏa thích nhìn rồi chọn lựa theo ý mình và đặt luộc, nướng, chiên, xào hoặc nấu cháo, bún, miến để dùng. Tại chợ đêm này, tôi thấy có rất nhiều khách nước ngoài như: Nhật, Úc, Singapore, Malaysia, Nga. Nhiều nhất là người Nga (Vì có chuyến bay thẳng từ nước Nga sang đảo PQ). Tại các cửa hàng dọc các đường phố, chúng tôi thấy đề các bảng hiệu bằng 3 thứ tiếng: Tiếng Việt- Tiếng Anh và tiếng Nga. Vợ chồng chúng tôi cũng vào chợ đêm thưởng thức vài món ăn cho biết. Nhưng rất tiếc là các món ăn tại hàng ăn chợ đêm này nấu cũng không ngon bằng ở Huế. Tuy thế, điều ngạc nhiên của tôi là du khách ngoại quốc vào ăn đầy kín các nhà hàng, họ còn ngồi dãy bàn ra tận ngoài hiên.
Sau hơn 2 ngày du lịch thú vị ở đảo PQ, chúng tôi đặt vé tàu bay từ PQ ra thẳng Hà Nội trong buổi chiều. Ngồi trên tàu bay gần 2 giờ thì đến sân bay Nội Bài. Chúng tôi trở lại cái không khí tấp nập, hối hả dòng người trên xe cộ đi về trên các đường phố ở Thủ đô vẫn như mọi ngày. Về đến nhà, cuộc sống gia đình chúng tôi trở lại sum vầy, ấm áp. Vợ chồng chúng tôi kể lại cho các con cháu nghe về chuyến du lịch đầu tiên của ông bà tới đảo Phú Quốc thật là yên vui, thú vị!...
                          *******
                      Hà Nội ngày 12-12-năm 2014.

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

    MẸ GIÀ ĐI BÁN HÀNG RONG
              (thơ  Nguyễn Hồng Trân)
                            ==00==
Suốt ngày mẹ bán hàng rong,
Thu nhập chút ít mà lòng thấy vui.
Đôi chân lần bước nhiều nơi,
Đêm về mỏi mệt, rã rời toàn thân.
Ước gì con cháu ở gần,
Để được nương tựa, yên thân tuổi già.
Cuộc đời tủi phận bôn ba.
Suốt ngày kiếm sống thật là long đong.
Bao giờ mới được thong dong?
Không còn vất vả cho lòng thảnh thơi!...
Nhìn xem xã hội với đời,
Không còn nghèo khổ với người trần gian…
                            NHT (Hà Nội T12-2014)