NGỒI TRÊN BỜ BIỂN NHẬT LỆ NHỚ VỀ CHUYỆN
XƯA
==00==
Lần này về thăm quê Quảng Trị, tôi có dịp ghé qua thành phố Đồng Hới dạo
chơi và rồi đi tắm biển Nhật Lệ thật là thú vị. Tôi đã đi tham quan động Phong
Nha- Kẻ Bàng và đến nghỉ lại Đồng Hới mấy lần, nhưng cũng lâu lâu rồi. Lần này
về lại Đồng Hới, tôi thấy phố phường, đường sá khang trang lên nhiều, nhất là
vùng bờ biển Nhật Lệ, các khách sạn, cửa hàng mọc lên dày đặc xen lẫn giữa
những hàng cây xanh bóng mát. Vợ chồng chúng tôi và cậu em đã say mê ngắm biển
xanh với từng làn sóng vỗ bờ rồi cùng nhau chạy xuống tắm bơi vẫy vùng cùng với
bao khách du lịch. Tiếng cười nói râm ran thật là vui nhộn.
Sau khi tắm xong, chúng tôi lên ngồi trên sân nhà hàng "Đức
Hạnh" để thưởng thức mấy món hải sản vùng biển này như cua, mực, cá thu
nướng, sò điệp nướng, v.v... Chỉ có món sò điệp nướng là lạ miệng đối với chúng
tôi thôi, còn các thứ khác thì chúng tôi cũng đã được ăn ở nhiều nơi khác rồi.
Nhưng có một điều làm cho tôi thích thú nhớ lại chuyện ngày xưa khi tôi về thăm
gia đình bà cô ruột của tôi(bà Nguyễn Thị Đệ- người ta thường gọi là bà nghè
Lượng) ở Đồng Hới. Bà chuyên môn làm các món ăn hải sản như thế để đãi bà con
nơi xa về. Đặc biệt bà nấu cháo cá, chè đậu ván, làm bánh bột lọc, bánh nậm rất
ngon. Hồi xưa ở Huế, vào năm 1944-1945, tôi học đang lớp nhì, khi tan học, mấy
đứa học trò cùng phố với nhà tôi thường ghé đến nhà bà Đệ xem bà làm bánh, hấp
bánh, nướng cá, nướng mực thơm lừng rất hấp dẫn khẩu vị. Đứa nào lúc đó cũng
thèm chảy nước miếng. Thỉnh thoảng bà cho mấy đứa học trò bọn tôi nếm thử rồi
khen ngon... Sau đó bà cũng cho ăn... ôi, thật là ngon! thật là vui!
Bây giờ mỗi lần về lại Đồng Hới, được nếm lại các thức ăn đó là tôi cứ
nhớ đến bà nghè Lượng ngày xưa./.
Nguyễn Hồng Trân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét