CẢM XÚC NHÌN NÚI ĐÔI
(Kính tặng hương hồn nữ liệt sĩ Trần Thị Bắc)
Sát cánh bên nhau ngắm đất trời,
Núi tình đôi bạn đứng song đôi.
Vợ chồng chung thủy như hình núi,
Trai gái nặng tình tựa biển khơi.
Non nước hồn thiêng tuôn mạch sống,
Giang sơn hùng vĩ đọng duyên đời.
Khen cho tạo hóa thành hình tượng,
Để mãi suy tư đến phận người!...
(Nguyễn Hồng Trân)
Ghi chú: Núi Đôi- là cặp núi song đôi ( tại làng Xuân Dục và Đoài Đông thuộc xã Phù Linh, huyện Sóc Sơn, nay thuộc Hà Nội), trông thật ấn tượng, thật đáng yêu! Ai đi đến đây cũng phải dừng chân đứng lại ngắm nhìn và cảm xúc.
Thời Pháp xâm chiếm nước ta, có bài thơ của Vũ Cao về Núi Đôi đã làm cho mọi người xúc động, nhớ thương …
Bảy năm về trước em mười bảy
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới, bữa anh sang.
Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới, bữa anh sang.
Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.
…
“Bài thơ Núi Đôi được Vũ Cao sáng tác trong lần ông nằm điều trị tại Bệnh viện 74 ở Sóc Sơn vào năm 1956, được nghe câu chuyện tình từ đồng đội và dân xã Phù Linh về cô gái tuổi 20 đã hy sinh anh dũng ở Núi Đôi để bảo vệ đoàn cán bộ. Người con gái trong bài thơ là Trần Thị Bắc - một nữ du kích Việt Minh quê ở xóm Chùa, thôn Xuân Đoài (Xuân Dục - Đoài Đông), xã Phù Linh (còn gọi là Lạc Long), huyện Sóc Sơn (nay thuộc Hà Nội). Trần Thị Bắc hy sinh ngày 21-3-1954 khi lọt vào ổ phục kích của địch. Trên thực tế, cô Bắc đã có chồng là anh Trịnh Khanh chứ không phải mới có người yêu như tác giả của bài thơ đã nghĩ. (Theo báo QĐND Thứ Năm, 05/08/2010 ).
Ông Trịnh Khanh nay vẫn còn sống ở tuổi 80, nhiều người bạn cựu chiến binh đã nói rằng năm 1976, sau khi hòa bình thống nhất đất nước, ông Trịnh Khanh, chồng của cô Trần Thị Bắc tìm đến nhà thơ để cám ơn, vì đã viết hộ lòng mình nỗi xúc động sâu sắc với người vợ chỉ sống được với ông có hai ngày nên nghĩa phu thê.
Ông Khanh kể, tình yêu ở tuổi đôi mươi, mười tám quả là hết sức lãng mạn. Tất cả đều dành cho đất nước. Hai người gặp nhau ở vùng tự do, tình yêu đã nảy sinh giữa người chiến sĩ và cô y tá ngày ấy. Sau vài năm, hai người đã làm lễ cưới và sống bên nhau được đúng hai ngày, thì phải chia tay. Nữ quân báo Trần Thị Bắc trở lại Núi Đôi hoạt động. Còn anh lính trẻ Trịnh Khanh lên đường vào chiến dịch. Sau đó mới biết tin cô Bắc đã hy sinh.(Theo nhà báo Lưu Kường trong bài: “Về thị trấn tình yêu”, đăng trong báo Hà Nội mới ngày 26-7-2014)
1 nhận xét:
Hay quá
hạt điều vỏ lụa rang muối
Đăng nhận xét