Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

       TUỔI GIÀ AI CŨNG THẾ THÔI!
Tuổi già ai cũng thế thôi,
Mắt mờ, tai điếc, răng thời lung lay.
Tháng ngày nhức mỏi chân tay,
Đêm nằm trăn trở, sáng ngày ngẩn ngơ.
Đi đứng lững chững, vật vờ,
Buồn vui đột ngột, mập mờ hay quên.
Đầu óc cứ nghĩ liên miên:
Tình nghĩa con cháu thảo hiền đến đâu?
Thôi đừng nghĩ ngợi thêm sầu,
SINH-LÃO-BỆNH TỬ là câu luật trời.
Yên tâm thanh thản cuộc đời,
Khi Tổ tiên gọi kịp thời ra đi.
Không còn ân hận điều chi,
Nghĩa tình trọn vẹn không gì băn khoăn...
                   ==00==
        Nguyễn Hồng Trân(cựu GV Đại học TH- Huế)

Không có nhận xét nào: