Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

XÚC CẢM NHÌN NÚI ĐÔI...

                              CẢM XÚC NHÌN NÚI ĐÔI
                                               ******   
                                             Nguyễn Hồng Trân

Sát cánh bên nhau ngắm đất trời,
Núi tình đôi bạn đứng song đôi.
Vợ chồng chung thủy như hình núi,
Trai gái nặng tình tựa sóng khơi.
Non nước hồn thiêng tuôn mạch sống,
Giang sơn hùng vĩ đọng tình đời.
Khen cho tạo hóa thành hình tượng,
Để mãi suy tư đến phận người!...
                                                  ==00==

Ghi chú: Núi Đôi- là cặp núi song đôi ( tại làng Xuân Dục và Đoài Đông thuộc xã Phù Linh, huyện Sóc Sơn, nay thuộc Hà Nội), trông thật ấn tượng, thật đáng yêu! Ai đi đến đây cũng phải dừng chân đứng lại ngắm nhìn và cảm xúc.
Thời Pháp xâm chiếm nước ta, có bài thơ của Vũ Cao  về Núi Đôi đã làm cho mọi người xúc động, nhớ thương …

Bảy năm về trước em mười bảy
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới, bữa anh sang.

Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.


“Bài thơ Núi Đôi đ­ược Vũ Cao sáng tác trong lần ông nằm điều trị tại Bệnh viện 74 ở Sóc Sơn , được nghe câu chuyện từ đồng đội và dân xã Phù Linh về cô gái tuổi 20 đã hy sinh anh dũng ở Núi Đôi để bảo vệ đoàn cán bộ. Ngư­ời con gái trong bài thơ là Trần Thị Bắc - một nữ du kích Việt Minh quê ở xóm Chùa, thôn Xuân Đoài (Xuân Dục - Đoài Đông), xã Phù Linh (còn gọi là Lạc Long), huyện Sóc Sơn (nay thuộc Hà Nội). Trần Thị Bắc hy sinh ngày 21-3-1954 khi lọt vào ổ phục kích của địch. Trên thực tế, cô đã có chồng chứ không phải mới có ngư­ời yêu như­ trong bài thơ”. (Theo báo QĐND  Thứ Năm, 05/08/2010).


Không có nhận xét nào: